Nhà báo Vũ Quang: Đây là cuộc phỏng vấn do một nữ phóng viên Pháp thực hiện vào thời điểm lịch sử 5/6/1964, hai tháng trước cuộc chiến tranh ném bom phá hoại miền Bắc của đế quốc Mỹ ( 5/8/1964). Những câu hỏi “khó” của nhà báo quốc tế đã được trả lời theo nghệ thuật ứng xử thông tuệ với báo chí của Chủ tịch Hồ chí Minh. Trong cách trả lời Bác đã dùng đại từ nhân xưng ” Cô” khi giao tiếp với nữ nhà báo Pháp nhằm tạo sự thân thiện, mặt khác Bác đã đẩy nhà báo xuống hàng thứ hai trong quan hệ giao tiếp. Đây là một tài liệu tham khảo mà chúng tôi muốn chia sẻ với các nhà báo nói chung và những nhà báo truyền hình nói riêng.
-Thưa Ngài Chủ Tịch, Ngài có thể cho biết liệu có một giải pháp quân sự nào cho cho chiến sự tại Miền Nam Việt Nam?
Không! Như cô biết đấy: “ Dân tộc Việt Nam là một,đất nước Việt Nam là một”. Người Mỹ đã vô cớ gây chiến tranh, cô cũng biết rằng, trên các mặt báo đã đưa Nếu chiến tranh càng kéo dài, Mỹ càng sa lầy và sẽ chuốc lấy thất bại. Chiến tranh không thể kéo dài mãi mãi được.Tôi cũng vui mừng là các nhà Chính trị Pháp cũng biết rõ điều này.
– Liệu Ngài có nghĩ rằng tướng De Gaule có thể sẽ có biện pháp phân định sự xung đột này?
Không biết cô hiểu thế nào về từ phân định, chúng tôi đâu có phải là một đội bóng đâu.
– Nhưng nếu tôi không nhầm thì ngoài hiệp định Giơ ne vơ, Tướng De Gaule có nói một ý tưởng về sự thống nhất tất cả các nước ở khu vực Đông Nam Á, Ngài nghĩ sao về điều này?
Như tôi đã nói một lần rồi, đây là một ý tưởng khá hấp dẫn, nhưng nó còn phụ thuộc vào sự ủng hộ của từng nước, phụ thuộc vào cách chúng ta thực hiện nó nữa, đó là một câu hỏi lớn.Tôi không nói rằng tôi ủng hộ hay tán thành ý tưởng này.Lấy ví dụ về hoa, có rất nhiều loại hoa:Hoa trắng, hoa đỏ, hoa vàng…có loài hoa đẹp, cũng có loài hoa không đẹp nhưng chúng ta vẫn gọi chung là hoa
– Thưa Ngài Chủ Tịch, trong chuyến đi miền Bắc Việt Nam này chúng tôi nhận thấy dường như sự ảnh hưởng của Pháp không còn tồn tại ở đây nữa, độ tuổi dưới 25 tuổi đã không còn nói tiếng Pháp nữa. Tôi tự hỏi là với suy nghĩ của Ngài, liệu rằng chúng ta có thể xây dựng lại mối quan hệ này, rằng nước Pháp sẽ giữ vai trò nào đó trong mối quan hệ… văn hóa giữa hai nước?
Với nước Pháp nói riêng và các nước nói chung, chúng tôi luôn muốn có một mối quan hệ hợp tác hữu nghị về văn hóa, kinh tế…Nhưng tôi không nghĩ rằng cô muốn nói đến sự ảnh hưởng của Pháp như họ đã từng gây ảnh hưởng như trước đây.Đó là cái đã qua rồi, thời kỳ đó qua rồi. Một mối quan hệ hữu hảo về văn hóa, kinh tế…hay như thể thao chẳng hạn. Chúng tôi hoàn toàn hưởng ứng.
– Nếu như cuộc chiến tranh tiếp tục leo thang ở Miền Nam Việt Nam vẫn tiếp diễn trong vài năm tới, liệu Ngài có nghĩ rằng kinh tế của miền Bắc Việt Nam có thể được duy trì như bây giờ?
Tôi chắc chắn rằng nó không chỉ duy trì mà còn phát triển.Cô cũng thấy rằng là ở đây chúng tôi lao động rất hăng say, cần cù, với sự hy sinhvà lòng nhiệt huyết, và chủ yếu xuất phát từ nội lực của chúng tôi.Bên cạnh đó chúng tôi còn có sự giúp đỡ anh em từ các nước xã hội chủ nghĩa.Tất cả đều được thể hiện qua tiến bộ hàng ngày, và chắc chắn còn cả trong tương lai nữa.
– Ngài có nhắc tới các nước XHCN,vậy thì sự giúp đỡ này có bắt nguồn sau sự xung đột về ý thức hệ giữa Nga và Trung Quốc?
Không! Bởi vì vấn đề khác biệt giữa các Đảng anh em về ý thức hệ, là việc nội bộ của chúng tôi, sẽ ổn thôi, sẽ có sự đoàn kết, à sẽ có sự hợp nhất.Nhưng những sự giúp đỡ giữa các nước anh em thì vẫn tiếp diễn. Và chúng rất quý giá với chúng tôi
– Hiện có một vài tư tưởng cho rằng Bắc Việt nam đang ở trong hoàn cảnh khá cô lập và trên quan điểm chính trị khó tránh khỏi sự lệ thuộc vào Trung Quốc
( Thành vệ tinh của Trung Quốc)?Chúng ta có thể trả lời câu hỏi này ra sao?
Không bao giờ!
Nguồn you tube
Vũ Quang
.
Facebook Comments